Lúc này, hơn nghìn quân sĩ, tuy xuất thân Đông Lăng nhưng toàn là tâm phúc nhất của Miêu Thông. Nhận lệnh chủ tướng, lại thêm chuyện cũ của Miêu Thông, ai nấy mặt mày đằng đằng sát khí.
Tào Hồng thở dài, ra lệnh: “Dẫn một chiếc thuyền, đưa Miêu tướng quân đi nghỉ ngơi.” Hắn biết rõ, Miêu Thông còn nặng lòng với cố quốc, không muốn chứng kiến cảnh máu đổ đầu rơi này.
“Tào thống lĩnh, cáo từ.”
Đợi Miêu Thông lên thuyền, Tào Hồng thống lĩnh Dạ Kiêu tổ vốn tính đa nghi, nghe câu này bỗng giật mình nghĩ ra điều gì đó.
“Năm người các ngươi, đi theo bảo vệ Miêu tướng quân … Nếu tướng quân có ý định tự vẫn, bằng mọi giá phải ngăn cản.”
