Đô úy khinh kỵ binh tên là Diệp Ngang, gia tướng của Lăng gia, tính tình trầm ổn, lại có võ dũng hơn người. Lần này, gã vừa vặn theo Lăng Tô đến tiền tuyến Khắc Châu.
Lúc này, trên khuôn mặt Diệp Ngang lộ rõ sát khí. Gã đã nghẹn một bụng tức khi phải chôn chân ở Trấn Thủy Quan bấy lâu nay.
“Công tử xuất thế, chúng ta sẽ dùng đao kiếm trong tay, vì công tử mà giết ra uy danh!”
Công tử, đương nhiên là Lăng Tô.
“Bọc vải móng ngựa, hành quân về hướng tây!”