“Giữ vững cờ hiệu!” Lão tướng Liêm Vĩnh chống trường đao xuống đất, ho sù sụ liên hồi. Dù chỉ đứng yên thôi, sinh lực trong người ông cũng đã cạn kiệt.
Lão tướng cảm thấy mình chẳng khác nào người chết.
“Liêm tướng quân, dọc theo đường quan đạo bên ngoài Hà Châu, rừng cây khô hai bên bỗng dưng bốc cháy dữ dội. Đúng là cơ hội trời cho! Quân Bắc Địch thấy lửa lớn thế kia chắc chắn sẽ không dám truy đuổi nữa.”
“Khói thì có, lửa đâu ra… Chắc chắn có người đang ngấm ngầm giúp ta… Khụ khụ… Trần Hiến này, ta thấy… sức tàn lực kiệt rồi.”
“Tướng quân!”
