“Sứ giả, ta đã hết sức rồi, bọn phàm phu tục tử đó cứng đầu quá, không tài nào thuyết phục nổi.” Trong khu rừng rậm rạp, Thôi Tu nghiến răng nghiến lợi nói.
Đứng trước mặt Chu Nhai Vương Thôi Tu là một sứ giả áo đen.
Sứ giả ngập ngừng một lát, rồi ngẩng đầu cười khẩy.
“Thôi vương, thái hậu nhà ta có lời rằng, ngôi vương của Ngũ Châu này, cùng với chuyện hôn sự đâu nhất thiết phải là Giao Châu... mà có thể là vương của châu khác. Như là Chu Nhai Châu chẳng hạn, ta thấy cũng không tệ.”
Chỉ nghe đến đây thôi, sắc mặt Thôi Tu đã kích động đến không thể tả xiết.
