Vẫn còn đỏ hỏn trong tã lót, chưa kịp làm quen với thế giới khắc nghiệt, một bé trai vừa mở mắt đã được vây quanh bởi hàng vạn binh sĩ, trong tiếng reo hò của bá quan văn võ. Tô Uyển Nhi bế đứa bé trên tay, bước lên Lộc Đài, chính thức khai mở triều đại mới.
Không tiếp tục sử dụng niên hiệu "Vĩnh Xương" cũ, người phụ nữ quyền lực sắp buông rèm nhiếp chính, mẫu nghi của Đại Kỷ, bất ngờ quay người lại giữa cơn gió lạnh. Khuôn mặt ả ánh lên niềm vui sướng tột độ, không thể che giấu.
"Tiên đế Viên An, hôn quân vô đạo, khiến muôn dân lầm than trong cảnh binh đao, đói kém."
"Nhớ công lao khai quốc gian khổ của tổ tiên, lại nói, nước không thể một ngày không có vua."
"Nay, Kỷ Nguyên Đế Viên Long, thuận theo ý trời, hợp lòng dân, lên ngôi hoàng đế, thiên hạ thái bình, muôn dân hạnh phúc."
