Trong vương cung ở thành Lương Châu, Đổng Văn, người đầy bụi đường, bước vào với vẻ mặt lạnh như tiền. Gã thế thân đang nằm ườn trên người một phi tần giật mình, vội vàng quỳ xuống run rẩy.
Đổng Văn không chút biểu cảm, vung dao chém chết gã thế thân ngay tại chỗ.
Ngồi phịch xuống ngai vàng, đuổi hết đám phi tần, Đổng Văn nhắm mắt, vẻ mặt đầy cay đắng. Một viên tướng thân cận vội vã chạy vào, lẳng lặng khiêng xác chết đi.
"Du Vinh, ngươi đã hứa gì với ta?"
Chỉ một câu nói, viên tướng Lương Châu đi theo Đổng Văn vội vã quỳ xuống xin tha.
