"Cái gì mà Nhị Ưng, Tam Ưng? Toàn lũ chó má hoàng tộc Thương Châu, đặt tên nghe oai phong lẫm liệt." Ngồi trên ngai vàng trong cung điện Lương Châu, Đổng Văn nhếch mép cười khẩy.
Dĩ nhiên, dù sao thì Thương Châu vẫn là đồng minh. Vừa chửi rủa, hắn vừa mong lũ vô dụng này làm nên trò trống gì.
"Quân sư, thằng giặc cỏ Từ Bố Y kia muốn động binh rồi."
"Ai cũng thấy rõ mười mươi." Tư Mã Tu lạnh nhạt trả lời. Vừa vượt núi, vừa bêu đầu tướng Thương Châu, khác gì tuyên chiến.
"Vậy quân sư tính sao, có nên chi viện không?"
