Mãi đến khi tuyết lại ào ạt kéo đến, Từ Mục mới lưu luyến đỡ Giả Chu quay về căn nhà gỗ.
"Chủ công, nên tính chuyện tích trữ lương thảo, rèn đúc binh khí đi thôi." Nằm xuống giường, Giả Chu ngập ngừng nói.
"Cao tường, trữ lương, xưng vương?"
Từ Mục ngẫm nghĩ nhưng không đáp lời.
Giả Chu khẽ cười, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, chẳng mấy chốc tiếng ngáy khẽ lại vang lên đều đều.
