"Thương lộ cao tường phi, phi bất tận Dũ Quan bách lý."
"Lư giao tù du, du bất độ Tương Giang mang mang."
...
Dưới dãy núi ngoài Thành Đô, Thường Thắng dẫn theo hơn một vạn tàn quân ghìm ngựa dừng lại. Ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn hoàng hôn phía trước. Chẳng bao lâu nữa, đợi quân Thục chỉnh hợp xong sẽ dẫn quân truy sát. Mà cánh quân mã này của bọn họ sẽ như thú bị nhốt trong lồng, không thể thoát ra được.
Thường Thắng nhíu mày, trên gương mặt không có quá nhiều thần sắc.
