Vùng đất Bắc Du, vừa qua khỏi con đường dài dẫn đến cửa ải Nội Thành. Một bóng người mang theo sát khí, ghìm cương ngựa dừng lại giữa rừng cây. Không phải để chuẩn bị cướp đường mà chỉ vì ngựa mệt rã rời, cần phải nghỉ ngơi lấy sức.
Từ phương Bắc phi nước đại về Trung Nguyên, mấy ngày nay, gã không chỉ phải tránh né sự kiểm tra của đám người du mục mà còn phải đề phòng cả đám mật thám của Bắc Du.
Trong gió xuân, người đàn ông im lặng gỡ chiếc nón lá xuống, ngay lập tức lộ ra khuôn mặt chằng chịt những vết sẹo dao chém.
Hắn tên Tô Trần, nói đúng hơn là một đô úy trong quân Bắc Quan của triều Đại Kỷ, thuộc đội tuần tra số tám của quân trấn giữ Ung Quan.
Tô Trần ngước mắt nhìn ánh mặt trời cuối xuân chói chang.
