Tang lễ của Triệu Lệ vẫn chưa kết thúc. Vừa lúc rảnh rang, Từ Mục lại vào cung thắp cho lão hữu ba nén hương.
“Triệu Lương?” Triệu Đống mặc đồ tang, nghe thấy cái tên này liền nhíu mày.
“Ngài nhắc mới nhớ, Triệu Lương không hề ở lại chịu tang mà đã rời đi từ hôm qua rồi. Phụ vương khi còn sống rất coi trọng chuyện hiếu đạo, vậy mà giờ phút này lại chẳng thấy bóng dáng đâu.”
“Hiền chất, quan hệ giữa người và đệ đệ thế nào?”
“Lúc nhỏ còn chơi với nhau, nhưng lớn lên thì xa cách dần. Lần phụ vương trúng độc… Triệu Lương cấu kết với mấy người chú bác, đã đổ hết tội lên đầu người khác, muốn tranh đoạt ngôi thái tử nhưng bị phụ vương ngăn cản.”
