Doanh trại Bắc Du.
Dù có quân lệnh cấm rượu, Đoan Mộc Cừu vẫn lén kiếm được một vò, mặt mày lạnh tanh ngồi ở chỗ vắng vẻ tu ừng ực.
Một kẻ dòng dõi thế gia, từ nhỏ đã học binh pháp, vậy mà lại bị một thằng nhãi ranh con nhà quê từ Tây Thục đánh cho rơi xuống ngựa, mũ giáp văng tứ tung, nhục nhã ê chề!
“Tứ đệ, làm sao thế này?” Ngô Chân, lão tam trong Hà Bắc Ngũ Lương, nhíu mày bước tới.
“Tam ca, lòng ta bực bội không chịu nổi. Rõ ràng thằng nhãi Thục kia đã gần như lọt sâu vào sào huyệt rồi mà huynh đệ ta lại không thể báo thù rửa hận!”
