Khắc Châu, Trấn Thủy Quan.
Từ Mục trầm mặt đứng trên tường thành Trấn Thủy Quan kiên cố, dõi mắt xuống phía dưới quan sát đại quân Bắc Du đang đóng dày đặc. Trải qua nhiều ngày giao tranh ác liệt, dựa vào số lương thảo và quân nhu mà lão Hoàng đã bí mật cất giấu từ trước, Thường Thắng chẳng chiếm được chút ưu thế nào.
Hôm trước, hai bên lại giáp chiến một trận long trời lở đất, sau khi đôi bên đều thiệt hại không ít nhân mã thì đành phải thu quân về.
“Không biết bên chỗ Bá Liệt thế nào rồi?” Thục Vương Từ Mục vừa nói vừa ngoái đầu nhìn về phía Định Châu xa xăm. Nếu đoán không lầm thì Đông Phương Kính, kẻ vốn giỏi liệu thế như thần, chắc chắn sẽ thừa cơ hội này, tranh thủ lúc Thường Thắng chưa kịp rút quân về mà tìm cách hạ Đại Uyển Quan.
Chỉ tiếc rằng đường xá xa xôi, lại thêm trời đông giá rét, nhất thời không thể nhận được tin tức gì. Giờ đây, hắn chỉ có thể cố thủ ở đây, ngăn chặn đường về của Thường Thắng.
