Càng tiến về phương Bắc, hơi lạnh càng thêm buốt giá.
Ngồi trên vọng lâu Trấn Thủy Quan, Từ Mục khoác áo choàng dày cộm vẫn cảm thấy cái lạnh thấm vào tận xương tủy.
Trên đường hành quân tiếp viện, tin dữ Hoàng lão đầu bỏ mình truyền đến, suýt chút nữa hắn đã rơi khỏi lưng ngựa. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn làm theo lời trăn trối của Hoàng lão đầu, bất ngờ tập kích Trấn Thủy Quan, chặn đường lui quân của Thường Thắng.
“Chủ công, trong thành Trấn Thủy Quan này, quân sư Thanh Phượng đã cài cắm không ít tử sĩ.”
Nghe vậy, Từ Mục giật mình ngẩng đầu.
