Trong vương cung Giao Châu, một lão nhân đeo mặt nạ da thú ngồi lặng lẽ trên ghế, lắng nghe Triệu Lệ thuật lại đầu đuôi câu chuyện.
Nghe xong, lão nhíu chặt mày.
“Nếu đoán không sai, đám người kia thừa dịp lúc tưởng rằng Nguyễn Thu đã rời Giao Châu liền động thủ. Vương tử Triệu Đống bị bắt, đủ để chứng minh điều đó.”
Sắc mặt Triệu Lệ tái mét, giọng điệu có phần sốt ruột, “Tiên sinh, có cách nào cứu thằng nghịch tử kia về không? Ta lo cho nó, chỉ sợ là…”
“Sẽ không đâu.” Lão an ủi, “Giữ lại vương tử Triệu Đống, đối với chúng là một con bài mặc cả cực tốt, chuyện này Triệu minh chủ cứ yên tâm.”
