Biên giới Đại Phổ, trên không trung một cánh rừng hoang, có một đội ngũ Kim Tiền Tông khoảng trăm người, cầm đầu là Nhạn Hành Thiên đi tới. Ngoại trừ những lão quái Nguyên Anh của Kim Tiền tông, còn có vài lão quái Nguyên Anh đến từ các quốc gia khác cũng góp mặt.
Mười vị Nguyên Anh, dẫn theo hơn trăm vị trưởng lão Hư Đan tiến về biên giới của Đại Phổ và Bắc Chiếu.
Nhạn Hành Thiên bất đắc dĩ chia quân làm năm đường. Yêu tộc không tiến mà lui làm cho những sắp xếp trước đó của ông ta hoàn toàn vô dụng. Cục diện xoay chuyển, từ kẻ chủ động nghênh đón chuyển thành kẻ bị động đuổi theo, thành cục diện bị Yêu tộc nắm mũi dắt đi.
Lần này bởi coi thường tâm cơ Yêu tộc, Nhạn Hành Thiên ảo não không thôi, nhưng cũng không còn cách nào khác đành phải chia quân ra năm đường. Dụng ý của ông ta là nhằm ngăn chặn bước tiến của một nửa Đại yêu, chỉ cần dây dưa tới khi nước sông Thông Thiên hà dâng cao, cũng là một hồi hạo kiếp giáng xuống coi như thành công ngăn trở Bách Yêu yến diễn ra.
Phàm nhân, cho dù chết trong tay Yêu tộc hay chết trong hạo kiếp đều không có gì khác nhau. Nhưng phàm là người tu hành đều không muốn nhìn thấy kết cục này. Họ thà để phàm nhân chết trong hạo kiếp còn hơn chết trong tay Yêu tộc. Cường giả hai phái đều không muốn Yêu tộc tập hợp đủ huyết sát chi lực, thức tỉnh lại Yêu chủ.