Ở chỗ sâu trong hạp cốc, lối vào của cấm chế cực lớn xuất hiện một tia chấn động.
Một cái lưỡi rắn đỏ tươi thò ra khỏi lối ra, rồi nhanh chóng rụt về.
Tám ngày qua, Từ Ngôn vẫn không nhúc nhích. Mắt phải vẫn luôn lập loè tia sáng trắng liên tục, rốt cuộc hắn đã có thể thông qua ưng hồn nhìn thấy được lưỡi rắn thò ra.
"Vương xà."
Thầm nói nhỏ mang theo chờ mong bức thiết, trái tim Từ Ngôn như chực trào nhảy khỏi họng.