Thần Mộc hạp tuyệt không phải vùng đất hiền lành gì, cũng may có mai rùa bản thể của Xích Nguyên trong tay, Từ Ngôn không sợ đến lúc đó lão lại bội ước.
Dù sao cũng chỉ là thi đấu với vài tu sĩ Hư Đan khác, chỉ cần Xích Nguyên không nảy sinh tâm tư khác, Từ Ngôn căn bản không để tâm. Hắn chỉ kiêng kị với các lộ Đại yêu Thiên Bắc mà thôi.
Thần Mộc hạp không nằm trong Ngũ địa mà thuộc giải đất trung tâm Thiên Bắc. Đoàn người Quy Nguyên tông phi hành trọn vẹn hơn một tháng trời mới tới được biên giới Thần Mộc hạp.
Từ xa nhìn lại, cả vùng đất như xuất hiện một đường rãnh to lớn, như thể bị thiên thần một đao chém ra, tạo thành một đường rãnh hẹp dài sâu hoắm.
Phần cuối Thần Mộc hạp còn có một ngọn núi khổng lồ sừng sững cao vút tận mây xanh. Ngọn núi khổng lồ này rất đặc biệt, thẳng tắp từ trên xuống dưới như thể một chiếc thùng úp ngược giữa trời đất. Cây cỏ trên núi rất thưa thớt, còn có thể nhìn ra từng đường rạn nứt dọc ngang như thể ngọn núi này sắp tan vỡ tới nơi.