Từ Ngôn đoán đúng; pháp bảo truyền thừa mấy trăm năm của Trảm Yêu Minh chính là tòa nhà lớn này.
“Nơi này được gọi là Thiên Cơ phủ, chính là từ Minh chủ đầu tiên để lại. Qua mấy trăm năm nay, tòa phủ này vẫn luôn ẩn bên trong hốc cây, chưa từng được di dời.
Sợ Quỷ Diện nổi giận, Phí Minh Viễn cười giả lả, cẩn thận nói ra từng lời: “Dù cho Minh chủ không thể mang được pháp bảo này đi, thì Thiên Cơ phủ cũng là tài sản của ngài. Hốc cây này có diện tích lớn như vậy, chúng ta sẽ dọn đến một vị trí khác để xây lại một ít phòng ở, mọi chuyện cũng đơn giản thôi mà.”
Bình thúc liền tiếp lời phụ họa ngay bên cạnh: “Từ nay về sau Thiên Cơ phủ có chủ nhân mới. Nơi này đã thuộc quyền sở hữu của Minh chủ, chúng ta mới chính là khách nhân. Nếu Minh chủ cần tĩnh tu, chúng ta sẽ rời đi ngay.”
“Minh chủ vừa chiến đấu với hàng chục con Yêu linh đã hao phí nhiều linh lực rồi. Bên trong phủ này vẫn còn một số Thiên Linh thạch, để lại cho Minh chủ dùng khôi phục linh lực a.” Tô Tễ Vân đột nhiên ngắt lời, hai mắt nhấp nháy ra dấu với đồng bạn.