Từ Ngôn không phải không hiểu đạo lý tiền tài không để lộ, mà hắn không muốn nuốt lời với một đứa trẻ.
Bách Lý trấn chỉ có một tu hành giả Trúc Cơ là Thường Tân, cho nên nơi đây không chút nguy hiểm với Từ Ngôn. Nếu hắn động thủ, không mất một chén trà đã có thể san bằng tiểu trấn nhỏ này thành bình địa. Cho nên hiển lộ chút ít thân gia trước mặt Thường Tân không coi vào đâu. Hắn đưa ra một thanh pháp khí hạ phẩm và hạt linh đan hạ phẩm, chỉ mất sợi lông trên chín trâu mà thôi.
Hơn nữa Từ Ngôn cũng sẽ không ở lại đây lâu. Hắn định mấy ngày nữa rời đi, đến thành Trường Nhạc một chuyến.
Đêm đó, Thường Tân mang theo kính sợ rời đi. Một nhà Dương Lực vui mừng đoàn tụ. Từ Ngôn thì lại suy tư về giới tu hành Thiên Bắc trong phòng của mình.
Căn cứ vào lời kể của Thường Tân có thể đại khái hiểu được khu vực thành Trường Nhạc này. Còn về phần giới tu hành Thiên Bắc, có lẽ không khác biệt nhiều với Thiên Nam.