Bị vây nửa năm đã khiến lòng Từ Ngôn trầm ổn lại, lần trước phong độn thất bại cũng không ảnh hưởng nhiều tới hắn.
Chỉ cần không bị chết đói thì việc gì cũng có thể giải quyết được cả.
Hắn dọn dẹp một vị trí trong động quật, mang ra một cái nồi, đốt lửa nấu nướng. Một mùi thơm tản ra, canh thịt từ thịt khô và rau khô hầm, chỉ ngửi qua thôi cũng khiến người khác phải dựng ngón tay cái lên.
Lúc Từ Ngôn thi triển phong độn từ rễ cây trở về thì canh thịt hầm đang sôi, vừa kịp lúc để ăn, vì thế hắn làm một bụng no nê.
"Có muốn làm một chén không? Mùi thơm thế này a."