Từ Ngôn ngoan lệ khiến Diêm Lâm Chử phải biến sắc mặt.
Hắn không ra tay với Trác Thiên Ưng đầu tiên, mà rõ ràng lại muốn giết chết thành chủ thành Phong Đô ông ta trước.
Không ai tự nguyện uống rượu độc cả, Diêm Lâm Chử biết khó tránh được một kiếp này, bèn lạnh lẽo lùi về phía sau hai bước, trầm giọng nói: "Bệ hạ, năm đó lão thần không đắc tội gì với ngài, sao lại phải nhận lấy sát cơ của bệ hạ? Sư môn lão thần là trưởng lão chấp sự Vương..."
"Rót hết."
Không đợi đối phương nói xong, Từ Ngôn không kiên nhẫn khoát tay áo. Đừng nói sư môn ông ta là trưởng lão chấp sự, dù Diêm Lâm Chử có quỷ sứ làm chỗ dựa thì Từ Ngôn cũng không sợ.