Tám sợi xích sắt phân đều trói chặt khắp thân thể Đại yêu, từ đầu tới đuôi. Nhìn qua dễ dàng thấy mấy sợi xích này không phải là phàm vật. Ngoại trừ đầu Đại yêu còn có thể cử động, hơn phân nửa thân thể nó đều bị xích sắt trói cứng, chỉ có thể cuộn tròn người lại thành xà trận.
Từ Ngôn nhảy xuống khỏi thân rắn, trượt vòng quanh thân rắn trơn trượt, nhanh chóng trượt vào chính giữa phần thân cuộn tròn lại của nó, cuối cùng đi vào nơi chính giữa nhất.
Đại yêu có thể so với Nguyên Anh, cực kỳ hung tàn sao có thể dễ dàng để một tên Nhân tộc nho nhỏ tiến vào trong phần thân cuộn tròn của mình. Vì vậy Đại yêu nổi cơn điên, gào thét đâm đầu vào ngay chính giữa trung tâm xà trận đó.
Xà trận do phần thân rắn cuộn lại cao sáu bảy trượng, nhìn như tử địa lại chính là nơi sinh cơ duy nhất.
Bởi vì phần lớn loài rắn bắt đầu lột da là từ phần đầu. Từ Ngôn không có cách nào né tránh nơi hẻo lánh hay sát ngoài rìa mà không bị nó cắn nuốt được, toàn bộ trong động quật này không có nơi nào an toàn, bên ngoài lại có Yêu linh chặn đường. Hắn không thể trốn thoát được, mà dùng Thần Võ đạn nổ tung thành đường ra cũng chỉ là vọng tưởng. Bởi nơi đây là sâu trong biển cát, xung quanh đều là tường cát cả, một khi tất cả sụp xuống thì Từ Ngôn cũng chính thức bị chôn sống. Từ Ngôn đầy mạo hiểm trượt vào phần xà trận này. Hắn đang đặt cược, cược rằng con Thiên Nhãn vương xà này còn chưa lột xác xong xuôi, nhất định phần đuôi còn chưa lột da hoàn toàn. Như vậy đầu Đại yêu này nhất định không thể nào rướn tới nơi sâu nhất trong xà trận này được.