Đột nhiên cửa đá của tầng ba mở ra khiến Khương Đại cũng bất ngờ, cũng không rõ Ẩn Thân phù có qua mắt được trưởng lão có kinh nghiệm phong phú hay không nữa?
Cửa đá vừa mới mở ra, Khương Đại lập tức chụp lấy Từ Ngôn dán sát vào một bên cửa đá. Bàn tay gã cũng nhanh chóng bấm niệm tạo thành một chú ấn tối nghĩa. Theo đó, một tầng sương mù quái dị xuất hiện ngay trước mặt hai người.
Sương mù vừa hình thành, Lâm Tiểu Nhu vừa vặn bước ra khỏi cửa lớn.
Khoảng cách chưa tới mấy trượng, Từ Ngôn còn có thể xuyên qua màn sương mù nhìn thấy Lâm Tiểu Nhu, mà đối phương lại như không thấy gì.
Vẻ mặt của Khương Đại không chút khẩn trương, còn Từ Ngôn lại không dám hít thở. Theo lý mà nói, ở khoảng cách gần như thế, dù trưởng lão Hư Đan cảnh không nhìn thấy thì vẫn có thể phát giác được có người bên cạnh mới đúng.