Cái chuyện tu hành giả tự cho mình là thần tiên thế này chỉ khiến Từ Ngôn hỉ mũi coi thường.
Coi như tu hành giả mạnh mẽ cỡ nào cũng chỉ là con người, một thân huyết nhục, một tim, hai mắt một miệng. Trừ mấy chân tiên vạn năm bất diệt ra, trong mắt Từ Ngôn thì tu hành giả cũng chỉ là số ít con người cường đại hơn người bình thường mà thôi.
Không kiên nhẫn thì không kiên nhẫn, nhưng hắn vẫn lắng nghe Trần Minh đầy hảo tâm khuyên bảo. Đến lúc này, ý định rời khỏi tông môn cũng bị hắn chặt đứt.
Đã không rời khỏi tông môn được, chỉ còn cách duy nhất là tìm Sở Linh Nhi nhờ hỗ trợ mà thôi.
Đè nén muộn phiền trong lòng, Từ Ngôn lại nhìn thấy Trần Minh đổ mồ hôi đầy đầu, mà Hàn Lôi thạch to bằng quả dưa hấu vẫn không suy suyễn bao nhiêu cả bèn hỏi: "Trong Tàng Thư tháp ngươi lựa chọn công pháp gì vậy? Kiếm quyết hay pháp thuật?"