“Ăn cơm thôi, canh nóng, coi chừng phỏng miệng!”
Ngoài thành năm dặm, nơi trận doanh Đại Phổ, doanh địa phụ trách hậu cần vang lên tiếng gọi ăn cơm.
Bữa cơm lúc nửa đêm này là đại soái phân phó thêm đấy. Không ai biết được ngày mai hơn hai mươi vạn quân binh ngoài thành này sẽ phải gặp cục diện gì. Vì nghênh đón ác chiến càng thêm tàn khốc mà Tả tướng đã không còn quan tâm đến quân lương nữa.
Trong gian bếp dựng tạm, gã đầu bếp béo đến từ Bàng gia còn đang khuấy nồi nước, tay cầm quả trứng gà, đồng thời miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Chỉ là một mớ rau thối nấu trong nồi, ngươi lết xác đến tham gia náo nhiệt gì chứ…”