Khôi giáp trước mắt lại khiến Từ Ngôn khó hiểu. Hắn không nhìn rõ được dụng ý của Tả tướng.
"Lão nhân gia, thế này là ý gì?"
“Đi theo lão phu đến biên quan một chuyến.” Trình Dục trắng đêm không ngủ, chẳng qua tinh thần còn rất tỉnh táo. Lão nhân nói ra phần băn khoăn của mình: “Từ Ngôn, ngươi không thể lưu lại kinh thành được rồi."
"Biên quan? Đi Kỳ Uyên hạp sao?"
Nhìn Từ Ngôn đầy mờ mịt, Trình Dục lắc đầu đáp: “Không đi Kỳ Uyên hạp, chúng ta sẽ đến Linh Thủy thành.”