Vốn là một cuộc ám sát nhằm vào Từ Ngôn, kết quả là Lê Dịch Minh bị liên lụy, kéo theo việc Vạn gia và Lê gia đánh đấm lẫn nhau. Từ đó hai nhà Bàng Hứa cũng vạ lây vào, tạo thành một cuộc hỗn chiến giữa tứ đại gia tộc. Hơn nữa, Tiêu Mộng bị bắt, kéo chân Tiêu Lôi trở lại, bởi vậy mà buộc Thái Thanh giáo bị động ra tay. Loại cục diện hỗn loạn này không ai có thể dự đoán nổi.
Kỳ thật hỗn loạn bộc phát không phải từ lúc Từ Ngôn gặp nạn, cũng không phải là lúc Lê Dịch Minh bị thương. Mà chính là lúc Lê gia định qua viện trợ cho Lê Dịch Minh, có một người đã gây ra xung đột đầu tiên với Vạn gia. Người này có tu vi Tiên Thiên Nhị mạch, là tộc thúc của Lê Dịch Minh. Y nhìn thấy Lê Dịch Minh bị thương, bèn vọt tới đầu tiên. Vốn y chỉ định lách qua đội ngũ mấy người Vạn gia, không định động thủ với bọn họ, không biết lại bị ai đá ra một cước vừa hiểm vừa độc. Nếu không phải y phản ứng nhanh đã cầm chắc tuyệt hậu rồi. Y cũng không thấy rõ kẻ nào đá mình, chỉ thấy tiếp đó đối phương tặng y một tát vào mặt đến hoa mắt chóng mặt, cho nên mới giận dữ vung mạnh kiếm ra.
Bị người đá một cước, vung một tát đến quay cuồng mặt mày, thế nhưng vị cao thủ Lê gia kia cũng không nhận ra được kẻ nào đánh y, chỉ ra tay xử lý tên Vạn gia nào gần mình nhất. Y vừa ra tay, hai nhà bèn bộc phát hỗn chiến. Đến khi cao thủ hai nhà bị gia tộc bên mình quát bảo dừng tay, vị này mới xoa xoa lấy một bên mặt mình.
Chỉ là y không nhìn thấy, trên mặt mình không phải là dấu vết bàn tay năm ngón, mà là một bàn tay bốn ngón tay đỏ rực.
Vạn gia, Lê gia dừng tay nhưng Hứa gia, Bàng gia lại đang đánh giết đỏ mắt.