Nói xong câu thay Hứa Kính Chi báo thù, Hứa Thiếu Diêm định chém ra một kiếm chứa đầy linh khí.
Gã vừa mới Trúc Cơ, còn chưa học tới tâm pháp Trúc Cơ cảnh, chỉ ỷ vào một tia linh khí hội tụ trong đan điền mình. Lúc này gã tối đa cũng chỉ chém được hai đạo kiếm khí mà thôi, khi đó linh khí sẽ hao tổn không còn gì nữa. Mặc dù ít, nhưng hai đạo kiếm khí Trúc Cơ cảnh có lẽ đã dư sức đối phó với một võ giả Tiên Thiên rồi.
Chỉ cần đánh trọng thương đối thủ, Hứa Thiếu Diêm quyết định phải từ từ tra tấn nhục nhã vị Thiên Môn hầu kia một phen. Ít nhất cũng phải để cho hắn nếm thử tư vị mà Hứa Kính Chi nếm trải, sau đó kéo Từ Ngôn như chó chết trở về kinh thành, ném trước con phố Lộc Nhĩ náo nhiệt nhất kinh thành. Đến lúc người khác nhận ra mình, gã mới cười lớn rồi nghênh ngang mà đi.
Hứa Thiếu Diêm nghĩ quá nhiều rồi. Đợi gã nghĩ xong, đột nhiên bên tai vang lên tiếng quát to.
"Chuyện gì cũng từ từ!"