Nếu trong phường thị không có bao nhiêu tu sĩ mạnh mẽ, Từ Ngôn định bụng sẽ vơ vét một ít linh thạch nhanh nhất có thể để thử phá cấm chế bên trong Tử Phủ.
Hiện tại, ngoại trừ thân thể mạnh mẽ, hắn chẳng khác gì người phàm. Thiên Cơ phủ không mở được thì không thể lấy được một khối linh thạch, nên chẳng thể mua sắm gì. Bởi vậy, biện pháp đơn giản nhất đó là “mượn”.
Dạo quanh các sạp hàng, Từ Ngôn nhìn thấy rất nhiều tài liệu và linh thảo quen thuộc, nhưng cũng có lắm thứ lạ lẫm mà hắn không nhận ra được.
Đứng trước một sạp hàng bầy rất nhiều loại linh thảo, Từ Ngôn nhìn từng loại linh thảo một cách tỉ mỉ. Sau một lúc, miệng hắn thốt lên từng cái xa lạ.
“Sa Vụ tham, Thạch Tâm liên, Khổ Địa nha, Sương Ti lan, Đồng Lê căn …”