Lạnh nhạt nhìn về phía thi thể rơi xuống giữa không trung, Từ Ngôn hợp lực áp chế tinh văn trong mắt trái. Khí tức táo bạo từ trong mắt đã càng lúc càng mãnh liệt rồi.
Thi thể rơi xuống đất hóa thành một đống băng tuyết. Tiếng nguyền rủa như lẩm bẩm trong tai cũng theo đó tiêu tán.
Thô bạo chôn sâu trong đáy lòng chậm rãi được áp chế lại. Cường địch đã chết, đã không còn chút sinh cơ nào.
Vị Khách Mục thứ ba của Tuyết Sơn chết trận, nhìn như Thần Văn Nhân tộc đạt được toàn thắng thế nhưng ác chiến cũng không vì lão già kia chết mà chấm dứt. Hai băng chưởng trong suốt như ngọc kia vẫn đang là ác mộng của hai Thần Văn.
Thi thể kia vừa rơi xuống đất, Vương Khải và Hà Điền cũng bị băng chưởng đánh trúng. Tuy rằng đã dùng toàn lực ngăn cản nhưng hai băng chưởng quỷ dị kia vẫn vượt qua được tầng tầng phòng ngự, thậm chí còn xuyên qua pháp bảo cực phẩm cùng với linh lực hộ thể của cường giả Thần Văn, nặng nề đánh thẳng vào ngực hai người.