"Quả nhiên Trăm yêu đã tới..."
Sở Bạch đến kinh thành, ngồi trên lưng Khi Phong khuyển đã thấy một tràng cảnh đầy kinh người. Trong kinh thành đầy rẫy Đại yêu to lớn như ngọn núi, số lượng tới bốn, năm mươi con.
Trăm yêu đột nhiên xuất hiện ở kinh thành đã chứng minh suy đoán của Nhạn Hành Thiên không sai. Yêu tộc cũng có kẻ có tâm kế kinh người, dùng nửa số Đại yêu dẫn dụ tu sĩ Nhân tộc rời đi. Còn một nửa Đại yêu thế này đã đủ để nuốt hết phàm nhân kinh thành rồi.
Nếu như là người khác, đối mặt với nhiều Đại yêu như thế nhất định sẽ sinh lòng sợ hãi. Chỉ cần tu vi không tới Thần Văn, dù Nguyên Anh có cường thịnh thế nào cũng không phải là đối thủ của đám đông Đại yêu này. Thế nhưng Sở Bạch lại khác. Trấn Sơn vương cả đời cao ngạo, làm sao cho phép kinh sư trọng địa nhà mình bị trăm yêu phá hủy.
Trong màn đêm, tiếng gầm rú ầm ầm nổ lên, cự khuyển như gió lốc quét nhanh qua đường phố. Bốn móng vuốt như bay, vèo một cái đã nhảy cao hơn hơn mười trượng, trực tiếp lẻn lên lưng Lôi Tượng.