Ở Bàng gia, Từ Ngôn đã gặp sư huynh Sở Bạch. Vài năm sau, hôm nay hắn lại có thêm một sư tỷ, chẳng qua sư huynh và sư tỷ hắn không cùng một mạch.
Kỳ thật dù có được cường giả Thần Văn thu làm đồ đệ thì trong lòng Từ Ngôn cũng chỉ thừa nhận một vị sư phụ chân chính mà thôi, đó vẫn luôn là lão đạo sĩ.
Có lẽ những cường nhân khác sẽ dạy cho bản lĩnh Thông Thiên triệt địa, thế nhưng chỉ duy lão đạo sĩ hòa ái kia là tự mình dạy bảo Từ Ngôn đạo làm người mà thôi. Tuy rằng Từ Ngôn luôn thấy hổ thẹn với lão đạo sĩ, hắn chỉ đành cho rằng những lúc mình làm chuyện ác, nhất định lão đạo sĩ đang ngủ trên trời, còn ngáy to, nên sẽ không nhìn thấy.
Trong tiểu lâu, một tiếng bái kiến sư tỷ, một phần duyên phận tỷ đệ cứ như vậy được kết nối. Hàng mi thanh tú của Hàn Thiên Tuyết khẽ giật giật, như thể không quen nghe người khác gọi mình là sư tỷ.
Hàn Thiên Tuyết lấy một chiếc bình nhỏ ném cho Từ Ngôn, bình thản nói: "Hai hạt Hối linh đan có tác dụng phụ trợ rất lớn trong Kết Đan. Nghỉ ngơi đi, ba ngày sau tới gặp ta."