Thân thể hắn hôn mê, nhưng ý thức hoàn toàn tỉnh táo. Từ Ngôn nghiến răng nghiến lợi, quả thật là đang chửi rủa.
Chửi mình quá ngu xuẩn, bày đặt làm người tốt, cứu người không được còn đánh mất cả sinh cơ.
Còn mắng chửi Sở Linh Nhi thật quá xui xẻo, dính vào không có gì tốt lành, hoàn toàn xứng với danh xưng ngôi sao chổi mà.
Còn mắng cả sư huynh hắn, chỉ nói có một nửa. Nếu y nói hết rằng cứu người có thể hao phí sinh cơ của mình thì có đánh chết Từ Ngôn cũng không cứu.
Hối hận cũng vô dụng, Từ Ngôn mắng chửi cả buổi xong đã trầm lòng tĩnh khí, thử hoạt động tay chân.