Ngày hôm sau, Tô Hạo liền đi tới Đoạn Tâm Nhai ngoài thành Hóa Vân.
Nơi nay tên là Đoạn Tâm Nhai, nghe nói nguyên nhân nơi này trở thành chỗ Vọng Nguyện Cốc thu đồ đệ cách mỗi ba năm, ý là: Kết thúc tâm phàm trần.
Trên Đoạn Tâm Nhai đã sớm chật ních thiếu nam thiếu nữ, trên mặt bọn họ đều đỏ lên, có người kích động, có người lo lắng, nhao nhao nhìn bên ngoài vách núi, trong mắt đều hướng tơi tu tiên lộ.
Không để cho Tô Hạo đợi lâu, chỉ thấy bên ngoài vách núi bay tới một chiếc phi chu cực lớn, dưới sự thán phục của thiếu nam thiếu nữ, chậm rãi dừng lại bên bờ vực.
Tô Hạo nhìn phi chu bay trên trời, trong đầu toát lên một đống vấn đề: "Nguyên lý hoạt động của phi chu này thế nào? Làm sao bay được trên trời? Như thế nào để khống chế phương hướng? Làm sao để dừng lại? Làm sao để hạ xuống? Không có trí tuệ nhân tạo, làm sao để khống chế chiếc phi chu cực lớn này? Năng lượng sử dụng là gì..."