To lớn!
Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyền.
Tòa Vị Ương thành trước mắt này, là tòa thành lớn nhất mà hắn từng thấy được, nhìn tòa thành này, từ đáy lòng hắn cảm giác được người sao mà nhỏ bé.
Xung quanh Vị Ương thành, có vô số Tinh Vân hạm xuyên qua, mặc dù có rất nhiều Tinh Vân hạm, nhưng đều ngay ngắn rõ ràng, cũng không loạn.
Bên cạnh Diệp Huyền, Độc Cô Huyên nói khẽ: