Cuối cùng cũng gặp được thần tượng của chính mình, cho nên Lý Chí vô cùng hưng phấn, không để ý Quách Đạm mới vừa đi tới Vệ Huy phủ, miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt, liếm không có hạn cuối.
Cũng may Thang Hiển Tổ nhìn ra Quách Đạm có vẻ hơi mệt mỏi, lúc này mới nhớ tới Quách Đạm vừa mới đến Vệ Huy phủ, hắn lấy lý do đi đường mệt mỏi để lôi Lý Chí đi.
"Hô ---!"
Sau khi hai người bọn họ đi, Quách Đạm không khỏi thả lỏng một hơi, đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác như vừa nằm mơ, lần đầu tiên hắn có cảm giác được người khác tán thành lại khó chịu như vậy.
Từ cô cô vừa mới tiễn hai người Thang, Lý trở về phòng khách thấy Quách Đạm có biểu lộ như vậy, không khỏi mỉm cười áy náy nói: "Thật sự xin lỗi, ta cũng không ngờ ông ấy sẽ điên cuồng như vậy."