CHƯƠNG 1281: TÂM CẢNH Khánh Trần cảm nhận được nguy hiểm đang dần dần tiến lại gần hắn, nhưng hắn không những không cảm thấy sợ hãi, mà còn rất hưng phấn.
Ngay lúc này, xương cốt hắn bỗng vang lên tiếng ầm ầm, cơ bắp trên người hắn bắt đầu từ từ phồng lên!
Sau đó một quầng sáng màu vàng nhạt bắt đầu xuất hiện xung quanh cơ bắp trên người hắn, nó xuất hiện càng lúc càng nhiều!
Hắn đã đi qua một chặng đường rất dài, nhưng con đường phía trước hắn cũng còn rất dài!
Thứ quan trọng nhất của tu hành không phải là cảnh giới, mà là tâm tính.