TRUYỆN FULL

[Dịch] Người Vớt Xác

Chương 261: Phá Vỡ Và Đứng Vững (1)

Người dịch: Ying Biên Soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe Nguồn: Đình Này Có Ngư Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Khi nghe Quách Trung Dung giữ bức tranh vẽ một con rồng vàng đã chết, tôi chỉ cảm thấy Quách Trung Dung rất ngầu, nhất là khi đến núi Long Hổ và đến môn phái của Bàn Tử, có một cảm giác ông ta là một thư sinh có khí chất ngời ngời và mạnh mẽ.

Có lẽ Bàn Tử nhìn thấy sự mê muội trên mặt tôi, liền chế nhạo: “Quách Trung Dung lúc đó vô danh, đột nhiên lên nắm quyền vì được Hoàng đế Quang Tự đánh giá cao. Đúng là hoàng đế muốn cứu nước, nhưng hơn thế nữa là ông muốn cứu thiên hạ mà gia tộc ông gây dựng nên, dù sao ông cũng cắt đất để bồi thường, mất quyền lực và làm nhục đất nước, cả nước chìm trong tang thương. Trong mắt mọi người lúc bấy giờ, Quách Trung Dung là cọng rơm cuối cùng của triều đại Mãn Thanh, như Hoàng đế Quang Tự đã nói, nên ông ta đã lấy ra bức tranh có con rồng vàng đã chết, bất kể đó là núi Long Hổ hay môn phái của Bàn Gia tôi đều coi thường ông ta, thậm chí còn cười nhạo ông không xứng đáng với hai từ Ngọa Long. Gia Cát Lượng giúp đỡ Thục Hán, rõ ràng biết không thể làm nhưng vẫn làm, còn Quách Trung Dung thì được hưởng ké từ Hoàng đế Quang Tự, đáng lẽ ông ta phải giúp đỡ hoàng đế tiếp tục trị vì triều đại Mãn Thanh. Thay vì làm như vậy, ông ta tuyên bố rằng rồng vàng đã chết, hoàng đế là rồng và rồng vàng đã chết, điều đó có nghĩa là nhà Thanh sẽ diệt vong. Đây là điều mà mọi người đều biết, và cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Vì vậy, không ai coi trọng bức tranh của Quách Trung Dung. Điều thực sự khiến núi Long Hổ và môn phái của Bàn Gia tôi có cái nhìn khác về ông ta, chính là những lời phát ngôn của ông ta. Ông ta nói ý nghĩa bức tranh không phải là triều đại Mãn Thanh sắp diệt vong, mà là rồng vàng đã chết, trên thế giới sẽ không còn chân long thiên tử nào nữa, và cũng sẽ không có hoàng đế trong tương lai. Lời phát ngôn này, được xem là những lời phản nghịch bất đạo. Vị hoàng đế đầu tiên là kể từ khi Tần Thủy Hoàng thống nhất thiên hạ. Sau đó, cho dù các triều đại có thay đổi thế nào đi nữa, thì vẫn có hoàng đế vẫn có thần, bây giờ thiên tử không còn, thì làm gì còn thiên hạ nữa? Vì vậy, vào thời điểm đó, mọi người đều nghĩ rằng Quách Trung Dung là một kẻ nói chuyện điên rồ. Tất cả những người ở núi Long Hổ và môn phái của Bàn Gia tôi cũng nghĩ như vậy. Những chuyện tiếp theo mọi người cũng đã biết, nhà Thanh sụp đổ, có tổng thống nhưng không còn hoàng đế, sự xâm lược của toàn bộ nền văn hóa phương Tây đã phá hủy hoàn toàn truyền thống 5000 năm của đất nước Trung Quốc. Lúc này mọi người mới biết được Quách Trung Dung là người có thể nhìn trước tương lai. Trước đó Quách Trung Dung đến núi Long Hổ tìm môn phái của Bàn Gia tôi, ông ta cầm trong tay chiếu chỉ của Hoàng đế Quang Tự, nếu không ông ta thật sự không có tư cách vào núi, lần này ông ta được mời vào, coi như khách."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất