Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Hàn Tuyết nói xong mặt cũng đỏ lên.
Tôi lập tức trở nên lo lắng. Trước kia đối mặt với thi vương sông Lạc Thủy tôi cũng chưa từng lo lắng như vậy, cảm thấy da đầu tê rần. Tôi nói: “Anh nghèo như vậy, bác có chấp nhận anh không?”
“Mẹ em không phải người có thế lực.” Hàn Tuyết nói.
“Đây không phải vấn đề giàu hay không giàu, nhưng thực tế điều kiện nhà anh quá kém, tự anh cảm thấy tự ti, không nhà không xe, cái nhà mấy mét vuông trong nhà đơn sơ chẳng có gì, em lại ưu tú như vậy.” Tôi gãi đầu. Vấn đề này tôi cũng đã từng nghĩ qua, tuy rằng Hàn Tuyết không phải là loại người thực dụng, nhưng chúng tôi sống trong hiện thực, nhất định phải đối mặt với hiện thực.
“Anh đừng nói như vậy, trong mắt em anh cũng rất ưu tú. Mẹ em chắc chắn sẽ cảm nhận được sự lương thiện chân thành của anh.” Hàn Tuyết nói.