Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Tôi và anh trai từ trong phòng ông nội đi ra, nói với những người ở bên ngoài là trong hai ngày này gia đình sẽ làm tang sự cho ông. Lời tôi nói khiến mọi người đang ngồi bên ngoài trở nên trầm mặc. Thực ra ông tôi giờ đã trở thành nút thắt trong lòng mọi người, không một ai nguyện ý nhắc tới chuyện này. Bàn tử đứng lên nói: “Diệp tử, cái này không cần thiết chứ. Dựa vào thân thủ của ông ấy thì xuống dưới nước không có vấn đề gì quá lớn đâu. Bàn gia tôi cũng từng nghĩ qua chuyện này, ông ấy chắc không chết dưới mười hai hang quỷ đâu, nếu không có thể để anh trai cậu đi một chuyến xuống đó xác nhận?”
Tôi trừng mắt Bàn tử một cái, cái tên béo này thật không có ý tứ gì hết. Anh trai tôi trong lòng đang rất tự trách về chuyện của ông nội anh ta lại còn kêu anh trai tôi đi xem?
Cái trừng mắt này khiến Bàn tử lập tức hiểu ý, gãi gãi đầu nói: “Lẽ nào Bàn gia tôi nói sai sao?”
Tôi lấy ra tờ di thư nói: “Vốn dĩ tôi vẫn đang nghĩ có nên làm chuyện này không, người dân trong thôn đều nghĩ ông nội tôi đã qua đời rồi, chúng tôi là con cháu đương nhiên phải làm tang sự, vừa rồi tôi với anh trai mới tìm ra bức di thư, tôi nghĩ những việc tiếp theo đây sẽ làm theo ý ông nội.”
Bàn tử cầm lấy di thư sau đó truyền lẫn nhau xem, lúc truyền tới tay mẹ tôi thì mắt bà đã đẫm nước. Tôi bước tới an ủi bà, lúc này chú Trụ tử nói: “Nếu ý ông cụ Diệp đã là như vậy, vậy cứ làm thế đi.”