Nha đầu này rất gian xảo, vừa hạ xuống đất đã lăn ra khỏi chỗ cũ, chờ sau đó đã không thấy bóng dáng nữa.
Khánh Cách Nhĩ Thái cũng bị đợt sóng nước này đánh không kịp trở tay, sau khi sặc mấy ngụm nước ở trong hồ mới thò đầu ra khỏi hồ nước.
Lại nhìn lên, một đoàn người Triệu Mẫn đã sớm mất bóng dáng.
“Khốn kiếp, đuổi theo cho ta!” Khánh Cách Nhĩ Thái tức hổn hển đến oa oa kêu to.
Khánh Cách Nhĩ Thái vừa nói xong, dưới mặt hồ chập trùng chớp động một trận, A Đại thò đầu ra từ trong mặt nước.