Sáng sớm.
Một tia nắng ban mai chiếu vào bệ cửa sổ.
Diệp Lăng Thiên từ từ mở mắt, phát hiện Đạm Đài Hoàng đã tỉnh, nàng ngẩn ngơ nhìn hắn.
"Đại Hoàng, nàng tối qua có phải đã hút dương khí của ta không... Ta cảm thấy... thật mệt mỏi, eo đau lưng mỏi, tựa như bị đào rỗng vậy."
Diệp Lăng Thiên đưa tay ôm lấy eo Đạm Đài Hoàng.