Trong thiên địa u ám, một mảnh tĩnh lặng như tờ, thời gian dường như ngừng trôi.
"Đây là..."
Ma Ách nhìn quanh bốn phía, sắc mặt âm trầm cực độ, ở trong thế giới u ám này, gã cảm thấy thực lực của mình bị áp chế phần nào.
"Chút mánh khóe vặt vãnh, ngươi cho rằng có thể dọa được ta sao?"
Ma Ách lạnh lùng nhìn Diệp Lăng Thiên phía trước, giờ phút này Diệp Lăng Thiên vẫn ngồi trên ghế, tỏ ra vô cùng trấn tĩnh.