Sau một bữa cơm.
Diệp Lăng Thiên lấy một vài thứ từ trong nhẫn trữ vật ra đưa cho mọi người, đều là những công pháp, bảo vật, đan dược, linh tinh bất phàm.
“Những thứ này cho các ngươi đi! Ta giữ cũng chẳng dùng đến.”
Diệp Lăng Thiên cười nói.
“Vậy chúng ta không khách sáo nữa.”