Hổ biết ăn đậu hũ ư?
Sao bọn họ không biết thế nhỉ!
Hơn nữa, sao câu này nghe có gì đó sai sai! Anh ta thoát khỏi miệng hổ, vậy mà chỉ lo tiếc nuối đậu hũ của mình, không phải nên vui mừng vì đã trốn được một kiếp à?
“Đúng nha, đậu hũ tôi mới mua, chính mình chỉ ăn được hai miếng, số còn lại đã vào miệng hổ hết. Đậu hũ đó tuyệt lắm, ăn bao ngon!”
Vừa nhắc tới đậu hũ, cảm giác sợ con hổ ban nãy của Tiêu Phàm lập tức bay biến sạch sẽ, chỉ cảm thấy nó đến để giành ăn với mình.