Chưa dừng lại ở đó!
Âm Dương song kiếm lóe lên rồi biến mất trong bóng ma, ẩn mình chờ đợi thời cơ.
Pháp thân Hắc Sa cũng từ mặt đất lao tới, không hề sợ hãi.
“Hừ, ngươi tưởng ta là quả hồng mềm dễ bóp sao?”
Khóe miệng Phương Tri Hành hơi nhếch lên, như thể đã nhìn thấu được chiêu trò của Ma Thừa Vân.