Vân Sơ uống một ngụm trà, ánh mắt dừng trên người Nhĩ ma ma.
Tuy Nhĩ ma ma đang cúi đầu nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt kia.
Bà ta không biết Vân Sơ muốn làm gì nhưng bà ta vẫn vô cùng tự tin.
Bà ta là nhũ mẫu của Vương gia, một tay nuôi lớn Vương gia, cho dù thế nào thì Vương gia cũng sẽ tôn trọng bà ta.
Hơn nữa, từ lúc Vương gia khai phủ cho đến nay đã mười mấy năm, quản sự đại viện đều do bà ta tuyển chọn, có thể nói đó là người của bà ta.