Hắn là một người nói là làm, đã quyết định như vậy, Vương Song tất nhiên sẽ không do dự nữa, trực tiếp bước ra khỏi mật thất.
Thấy Vương Song từ hậu viện đi ra, các nha hoàn người hầu ở trên đường đều cung kính hành lễ, vấn an “Lão gia”, “Lão gia”, khiến Vương Song cảm thấy không quá thoải mái, hắn cũng không già, sao lại nguyện ý bị người ta gọi mình là lão gia, cho nên, Vương Song tiện tay bảo một người ở một bên giống nhân vật quản gia đến, sai hắn nói lại với mọi người không được gọi mình là lão gia nữa, gọi là “Thiếu gia”.
- Vâng, thiếu gia, ta sẽ phân phó!
Quản gia cung kính nói.
Vương Song thấy trang viên cực lớn của mình, trên mặt tỏ vẻ hài lòng, lúc trước vì phải che giấu tung tích, phải dừng chân trong thành trì này, phải tốn mười khối hoàng kim mới có thể mua lại được tòa trang viên này, thậm chí đồ vật và người làm trong này cũng không thay đổi, trực tiếp dùng người lúc trước!