Vương Song bước vào linh đường, nhìn thấy thi thể của Chu Nhị Ngưu, nghĩ đến không lâu trước đây đối phương vẫn còn đang mong mỏi mua đồ chơi cho nhi tử, vậy mà bây giờ đã biến thành một cỗ thi thể.
Vương Song thở dài một tiếng, cúng bái một hồi, sau đó đi đến bên người Lý Tiểu Nha, nhẹ giọng mở miệng:
- Tẩu tử, xin nén đau thương, Tiểu Hổ còn nhỏ đã mất đi phụ thân rồi, không thể lại mất đi mẫu thân nữa.
- Mặc dù Nhị Ngưu chết rồi, nhưng mà toàn bộ Chu gia thôn đều sẽ là hậu thuẫn cho các ngươi, tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi!
- Không sai, Chu thị, Nhị Ngưu là bởi vì Chu gia thôn ta mà chết, chuyện của các ngươi chính là chuyện của Chu gia thôn ta, cuộc sống sau này của các ngươi do thôn chúng ta phụ trách, không cần lo lắng.